Insane
M-GAMES.CF - Trang Chủ Game II, Kho Tải Game Miễn Phí Trên Di Động, Với Nhiều Game Online Và Game Offline Hay!
  Blog Game Media Thủ Thuật Truyện Hay
Like ủng hộ Blog37.Mobie.In
• TÌM KIẾM NỘI DUNG WAP
Tìm Kiếm » Tệp Tin (0)

↓↓Không yêu – Uh thì có sao đâu nhỉ?


Đăng: Koi Ad 4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt Xem: 266
Chia Sẻ: Google Zing Facebook Twitter

Người cũ đã đi, người mới vừa đến…


Người cũ…


Quay lưng bước đi một cách lạnh lùng nhất có thể. Cái bóng người cao gầy hắt dài theo từng vạt nắng mỏng trên đường phố lúc tan tầm làm tim nó đau nhói. Chỉ cần quay đầu lại nhìn nó một cái, một cái thôi không được sao?


Đôi bàn tay ấy, không còn muốn nắm lấy tay nó và cùng đi trên con đường như xưa kia hai đứa đã vẽ ra. Một con đường dài, ngập tràn tiếng cười hạnh phúc, có nó, có anh, có cả những ước mơ xa xôi… Chỉ vì một dáng hình nào đó xuất hiện, yêu thoáng qua, rồi say, rồi chẳng kìm lòng được, rồi chia tay nó.


Nó không khóc. Chết lặng giữa phố phường bao người qua kẻ lại, đôi mắt nhìn vụng về đến một nơi xa xăm nào đó để tìm một chốn bình yên cho tâm hồn. Cơn gió heo may vô tình lướt qua làm run run đôi vai nhỏ, những lọn tóc bay bay trong hơi thở của gió, thì thầm, thì thầm điều gì đó rất khẽ…


“Anh sẽ chỉ yêu mỉnh em chứ?”


“Ừ, sẽ chỉ yêu mình em!”


“Anh sẽ yêu em nhiều thật nhiều chứ?”


“Ừ, nhiều hơn cả tình yêu em dành cho anh. Nghĩa là rất nhiều đấy”


Cô gái cười tươi tắn, đôi mắt ánh lên những niềm hạnh phúc tưởng chừng như vô tận. Chàng trai nắm chặt lấy đôi tay nhỏ bé như níu giữ và mong muốn ngưng đọng thời gian…


Thời gian của tình yêu ngày xưa ấy, đã đi vào vùng mờ của ký ức, ai đó lén lấy tay để lau đi, ai đó còn vương vấn muốn tìm lại…


Người mới…


Hai đứa bạn thân tíu tít hỏi han nó, như thể vừa có một biến cố gì đó kinh khủng lắm đã xảy ra. Ừ, thì cũng không hẳn là không có chuyện gì – chí ít thì với nó – nhưng cũng không cần phải tỏ ra quan trọng hóa vấn đề lên như thế chứ!


_Mày ơi, chiều nay đi xem film đê!!!


_Hài nhá!


_Ok. Lôi cả con bé đang ngồi ngẩn ngơ kia đi cùng nữa, bắt nó trả tiền. Hehe


Đến lúc này thì nó không thể không có phản ứng gì với bọn bạn được. Bắt nạt người ta quá thể, nhân dịp dậu đổ bìm leo mới ghê chứ. Hic, đã không an ủi được câu nào ra hồn lại còn chèn ép…


_Thôi nhé! Chiều nay tao bận rồi!


Mặt hai con bé ngắn tũn lại. Nhưng chỉ ít giây sau đó, chúng nó đổi ngay sang một bộ mặt mới, tươi tắn và đáng yêu hơn nhiều.


_Huy – hotboy lớp mình í.


_Làm sao? – Nó nhíu mày hỏi với vẻ cau có, khó chịu. Thể nào bọn bạn hâm hâm này của nó cũng không để nó được yên đâu mà, chắc chắn là có trò gì đó.


_Mày thử cưa hắn ta đi.


_Hả???


Trong lúc bấn loạn, chẳng hiểu đầu óc nó nghĩ gì và nó đã làm gì. Nó gật đầu cái rụp, mặt ngẩn tò te và nhìn bọn bạn múa may phía trước. Chúng nó hoan hỉ ra mặt, đập tay vào nhau ra điều đã dụ dỗ thành công. Uhm… Cứ chờ xem. Nó nổi máu thách thức lên rồi đấy!!!


Trò nghịch dại…


Với vẻ ngoài không quá nổi bật nhưng tính cách thì khá tự nhiên và thân thiện nên nó chiếm được cảm tình của mọi người trong lớp, hẳn nhiên, Người mới cũng không là ngoại lệ.


Một buổi chiều lang thang trong thư viện, nó nhờ cậu ấy lấy giúp nó mấy quyển sách trên cao, nhân tiện nhờ cậu ấy giảng về bài toán khó nghĩ mãi không ra (Thật sự thì bài đó cũng không có gì là khó cho lắm)


Và… nó đẩy tiến triển theo tốc độ cực nhanh khiến hai nhỏ bạn thân phải há mồm kinh ngạc. Chẳng mấy mà cái cậu hotboy kia đã suốt ngày đi bên cạnh nó, đi học sớm để nhận chỗ cho nó, đặt ngay ngắn trước mặt nó một ổ bánh mì trứng ruốc+ sữa fami mỗi sáng, cùng vô vàn những cái mà cậu ấy-có-thể-làm-được-cho-nó.


Chính thức thì, nó và cậu ấy trở thành một cặp gà bông trong lớp – chuẩn không cần chỉnh, mà chỉnh rồi thì không còn chuẩn nữa…


_Mày làm thật à?


_Tại sao lại không?


_Bọn tao chỉ đùa thôi, ai ngờ mày làm thật!


_Tao cũng chỉ đùa thôi mà.


_Nhưng… như thế là không công bằng.


_Uhm, chúng mày đã không cân bằng trước, nên không thể trách tao được.


Nó bỏ đi giữa bộ dạng ngạc nhiên đến thảm thương của hai đứa. Chúng nó còn đứng đó hồi lâu để cấu chí nhau xem mình có phải đang nằm mơ không. Nhưng, sự thật thì vẫn là sự thật, và, nó thấy mình như được nuôi sống từ một con tim bằng băng – những mảng băng trắng ánh lên sự lạnh lẽo.



Một nụ cười nhạt, làn tóc mây bay trong ráng chiều ửng hồng, nó rảo nhanh bước chân về phía chiếc xe đang đợi mình trước cồng trường. Huy đã đứng ở đó, đã đợi và cười rất tươi khi nhìn thấy dáng nó từ đằng xa…


Người mới đến, người cũ quay về…


Ngày đó là ngày đẹp trời lắm lắm. Không thể phủ nhận như thế khi mà những tia nắng hiếm hoi của bầu trời mùa đông xuyên của đám mây xám để ánh lên những tia rạng rỡ, gió lay động khẽ khàng như hòa vào một giai điệu hoan ca nào đó. Nó chợt thấy ấm lên một niềm vui nho nhỏ. Ngày mới đến trường, có nắng, có gió, có một cậu bạn dễ thương đang chờ trước cổng nhà. Theo lý thuyết thì chẳng còn gì phải phàn nàn nếu không muốn nói là quá tuyệt vời. Nhưng…


_Anh gặp em một lúc được không?
...
• Đánh Giá Bài Viết
Đánh của bạn là góp phần quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
  Hỗ Trợ FanPage Điều Khoản Dịch Vụ
Hosting By : Xtgem.com
© 2016 Blog37.Mobie.In
Chia Sẻ: * * * Twitter
ToDay 1 : Tổng 266